Đế vương công lược review

-

cổ trang, cung đình hầu tước, cường cường, tình hữu độc chung (1×1), tình thánh công x hoàng đế thụ, HE

Độ dài: 191 chương + 10 phiên ngoại

Bộ thứ tư trong Bạo tiếu giang hồ hệ liệt của Ngữ Tiếu Lan San, top đam mỹ hay 2015, phim hoạt hình dự kiến ra mắt trong năm 2018. Cả hệ liệt Bạo tiếu giang hồ gồm 5 phần (tính đến hiện tại)

Review Đế vương công lược

Đường xa như vậy, ngươi đi đi về về đã gần hai mươi năm.

Bạn đang xem: Đế vương công lược review

Sau tất cả, cuối cùng cũng nhìn thấy ba chữ TOÀN VĂN HOÀN quả thực muốn khóc, khóc vì cuối cùng Đoạn ca và Tiểu Uyên cũng có một kết thúc viên mãn, khóc vì không còn được ngày ngày theo dõi từng diễn biến của hai người nữa rồi…

Tiểu Uyên với Đoạn ca chắc là con ghẻ của San tỷ quá, cuộc đời sao mà lắm chông gai, khi còn trẻ gần nhau thì ít xa cách nhiều. Thực sự rất thương hai người, chỉ mong tiểu Uyên có thể sớm ngày buông bỏ tất cả, trở về Tây Nam cùng Đoạn ca. Thế rồi khi ngày đó đến, lại có chút không nỡ, không yên tâm tiểu Mãn có thể làm tốt hay không, không tin tưởng người nào có thể làm hoàng đế Đại Sở tốt hơn tiểu Uyên được, và nhất là, ta biết, một khi thoái vị, cũng có nghĩa là hai người sắp quy ẩn rồi, tiểu nữ sắp không còn được phát đường ăn nữa rồi TToTT

*

Đế vương công lược thực sự là một hành trình dài, một trăm chín mốt chương không hề ngắn, thời gian trải dài từ lúc Sở Uyên và Đoạn Bạch Nguyệt vừa mới ở tuổi hai mươi, đến hơn ba mươi tuổi, vẫn trắc trở không biết đến hồi kết. Nói thật, ta lướt khá nhiều, đoạn đầu khi tiểu Uyên còn trốn tránh và đề phòng Đoạn Bạch Nguyệt, lướt hết. Về sau khi hai người gần gũi lưỡng tình tương duyệt, cùng tra án, cùng đánh trận, ha ha, kì thật ta chỉ chăm chăm tìm những cảnh hai người cụng đầu trò chuyện với nhau, với thêm cảnh của Dao nhi thôi, còn lại, liên quan đến chính sự, Diệp Cẩn,… lướt hết =)))

Công bằng mà nói, Đế vương công lược là một tác phẩm khá đầu tư của Ngữ Tiếu Lan San tỷ, so với những bộ hài sủng khác của tỷ ấy thì tình cảm của tiểu Uyên và Đoạn ca được phát triển logic nhất. Từ ngày đầu tiên gặp gỡ khi cả hai chưa đầy mười tuổi, những năm tháng thiếu niên mập mờ, tuổi trẻ cuồng si, và khi chững chạc nắm chặt tay nhau mãi mãi không buông rời, thực sự rất ấm áp… Nhưng, để so với những truyện khác, thì chưa phải là thực sự hoàn hảo.

Nhưng ta vẫn rất thích rất rất thích Đế vương công lược.

Bởi vì ở Đế vương công lược, ta tìm được thứ tình cảm thiên tác chi hòa mà mấy năm qua khó gặp biết bao. Ta đã quá ức chế mấy phim mà mẻ nữ chính hành nam chính lên bờ xuống ruộng, rồi nam chính sủng nữ chính một cách rất phi lý thậm chí không tiếc tự ngược chính mình -_- mệt cmn mỏi. Chuyển sang truyện thì ta cực ghét bộ Quân vi hạ (phải không nhỉ, cái truyện gì mà vua trùng sinh bù đắp cho nam hậu của mình ấy) Thác liễu thác liễu may mà thụ lúc cuối quay đầu không là ta ghét nốt.

Nên đừng hỏi tại sao ta phát cuồng tiểu Uyên. Thích nhất câu “Ngươi quản ta. Ngươi quản trẫm.” của tiểu Uyên á, thích những lúc tiểu Uyên kéo cằm Đoạn Bạch Nguyệt qua hôn, thích lúc Đoạn ca bảo: “Vậy gọi một tiếng tướng công đi.” Tiểu Uyên lười biếng đáp: “Tướng công.” Thích những lúc tiểu Uyên rất tự nhiên kêu Đoạn ca thị tẩm, thích lúc kêu lên “Tứ Hỉ, Tứ Hỉ, Tứ Hỉ.” thích lúc tiểu Uyên mãnh liệt vòng tay qua hôn Đoạn Bạch Nguyệt ngay trước mặt Lưu Cẩm Đức dịch dung, thích lúc tiểu Uyên tà mị cuồng quyến câu dẫn: “mới có thế mà đã không nhịn nổi rồi. Vậy thế này thì sao?” thích tiểu Uyên vì tiểu Uyên thực sự rất cường, rất ôn nhu, rất có tố chất làm công, nhưng lại luôn biếng nhác tùy ý trước mặt Đoạn Bạch Nguyệt.

Xem thêm: Cách Đăng Ký Thư Điện Tử Miễn Phí, Hướng Dẫn Sử Dụng Dịch Vụ Thư Điện Tử

Sở Uyên chưa đầy hai mươi tuổi đã bước lên ngai vàng, tiên đế có chín người con, nhưng cuối cùng, không phải là vong mạng cũng là mất tích, hoặc đày đi phương xa. Diệp Cẩn nói thủ đoạn của Sở Uyên quá âm hiểm ác độc. Không sai, con đường đến hoàng vị của Sở Uyên đích thực là nhuốm máu huynh đệ mà thành. Mượn sức Thẩm Thiên Phàm, lôi kéo Tần Thiếu Vũ, lợi dụng Đoạn Bạch Nguyệt, Sở Uyên thừa biết cách để làm một quân vương có dã tâm và có năng lực thực hiện dã tâm ấy.

*

Nhưng từ những tháng năm ấu niên, đôi mắt vô tình tỏa sáng mỗi khi hay tin Tây Nam vương thế tử sắp đến, cố ý tráo ngự lâm quân đi chờ hắn nhảy tường vào, trên bàn tiệc nhấm nháp đường ngũ phúc, còn cướp ngọc khắc thành đồ để mình đeo một miếng hắn đeo một miếng, tức giận đuổi đến thanh lâu năm mười hai mười ba tuổi kia… trong lòng tiểu Uyên sớm đã giao hết cho người ở Tây Nam vương phủ. Tiểu Uyên vẫn luôn tự trách vì đã để Đoạn Bạch Nguyệt vì mình đánh đông dẹp bắc, nhưng đó là vì tiểu Uyên không nghĩ tới Đoạn ca sẽ vì thế mà bị thương, sẽ vì thế mà trong người mang độc. Nếu một năm kia sớm biết, để có thể đem đầu tướng giặc về, Đoạn Bạch Nguyệt nôn nóng xuất quan sớm dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, nhất định tiểu Uyên sẽ không bao giờ bâng quơ nói ra một vài ý định của mình nữa.

Huống hồ, Đoạn ca nói: Ngươi tình ta nguyện, không thể gọi là lợi dụng.

Là làm một việc vì người mình yêu.

Thiên tác chi hòa đẹp lắm! Bởi vì đứng cạnh tiểu Uyên khiến ta phát cuồng, chính là Đoạn ca công tiêu chuẩn của lòng ta, công số khổ nhất của lòng ta, công ta thương nhất! Tuổi trẻ của ca thực sự lênh đênh đến khổ, lúc Dao nhi khóc mà rằng, vì sao vận số của ca ca luôn xui rủi như vậy, ta cũng rầu rĩ theo. Lúc Kim Tàm Tuyến thực sự không thể giải, ca bước vào động băng, chấp nhận luyện Bồ Đề tâm kinh ta không thể đọc tiếp nổi, ta lúc đó nghĩ rằng, ông trời, hay nói trắng ra là bà San, tại sao lại ác với ca đến vậy! Dày vò nửa đời rồi chưa đủ, nhất định phải tước đoạt đi hi vọng cuối cùng, khiến cho ca trở thành nửa người nửa quỷ thật sao!

Khóc một dòng sông TToTT!!

*

Ba năm sau, khi ca xuất quan ra, gương mặt tuấn lãng luôn tươi cười kia mang thêm một chiếc mặt nạ bạc, những đồ đằng xanh quỷ dị bò lan trên cánh tay ca, ta hận! Ca cảm thấy việc đó cũng chẳng hề gì, vẫn có thể thủ bên tiểu Uyên cả đời, chỉ cần nhìn ở xa xa, là đủ. Nhưng ta không cam lòng! Vì cái gì lại ác với ca như vậy? Vì cái gì? Vì cái gì!!!

Ca tốt như vậy… không cứng nhắc như Thẩm Thiên Phong, không quá phúc hắc như Tần vô sỉ. Nói thế này nhé, nếu như bị các tiểu thụ đuổi, Thiên Phong sẽ đi thật, Tần Thiếu Vũ sẽ bất chấp nhào qua xx mấy lần, còn ca sẽ ôm tiểu Uyên vào lòng, để cho tiểu Uyên tìm một tư thế dễ chịu, sau đó dần chìm vào giấc ngủ say. Ta thích ca ôn nhu và trân trọng tiểu Uyên như thế đấy, ta thích trong mắt ca chỉ có tiểu Uyên, say đắm người trước mặt… nhưng vì sao, vì sao lại ác với ca như vậy TToTT

Khi tiểu Uyên vứt bỏ hết tất thảy mà chạy đến Tây Nam, ôm thương thế do thích khách gây ra, không dám chậm trễ một phút giây, ca lánh sau động không gặp mặt, ta khóc đến váng đầu, cùng một lúc ngược tiểu công ta yêu nhất và tiểu thụ ta yêu nhất, ta… vạn tiễn xuyên tâm!!!

Thế rồi cuối cùng cũng vượt qua được trường đoạn ngược đến tan nát cõi lòng, để có thể nhìn thấy hai người nắm tay nhau chinh chiến… Từ đấy về sau, ta chỉ phải đau thêm một lần khi sư phụ vì cứu tiểu Uyên mà hi sinh bản thân mình thôi, còn ngày nào cũng chìm đắm trong hũ mật… Ấm áp lắm, như mộng như say…

Vậy đó, còn muốn viết thêm đôi dòng về Dao nhi nữa, em ngoan quá và đáng yêu lắm ấy, giống Ôn Ninh ^^ em có nhiều đất diễn hơn Ôn Ninh chắc vì công lược dài hơn ma đạo ^^ nhưng có lẽ vậy là trọn vẹn rồi.

*

Aizzz, tới đây biết đọc truyện gì đây khi đã trót nhớ thương Tiểu Uyên và Đoạn Bạch Nguyệt ca quá nhiềuuuu TToTT