Độ ta không độ nàng anh duy

-

Phật ở trên kia cao quáMãi mãi không độ tới nàngVạn dặm tương tư vì aiTiếng mõ vang lên phũ phàngChùa này không thấy bóng nàngBồ đề chẳng muốn nở hoaDòng kinh còn lưu vạn chữBỉ ngạn phủ lên mấy thu

Hồng trần hôm nay xa quáÁi ố không thể giãi bàyHỏi người ra đi vì đâuChắc chắn không thể quay đầuMộng này tan theo bóng phậtTrả lại người áo cà saVì sao độ ta không độ nàng?

| | | | | | |

| | | | | | |

Phật ở trên kia cao quáMãi mãi không độ tới nàngVạn dặm tương tư vì aiTiếng mõ vang lên phũ phàngChùa này không thấy bóng nàngBồ đề chẳng muốn nở hoaDòng kinh còn lưu vạn chữBỉ ngạn phủ lên mấy thu

Hồng trần hôm nay xa quáÁi ố không thể giãi bàyHỏi người ra đi vì đâuChắc chắn không thể quay đầuMộng này tan theo bóng phậtTrả lại người áo cà saVì sao độ ta không độ nàng?

Vì người hoa rơi hữu ýKhiến nước chảy càng vô tìnhMột thưở niên hoa hợp tanTiếng mõ xưa rối loạnBồ đề không nghe tiếng nàngHồng trần đã mấy độ hoaMắt còn vương màu máuHồng nhan chẳng trông thấy đâu?

Lại một tay ta gõ mõPhá nát cương thường biến họaVài độ xuân thu vừa quaCó lẽ không còn thấy nàngHỏi phật trong kiếp nàyNgày ngày gõ mõ tụng kinhVì sao độ ta không độ nàng?

| | | | | | |

| | | | | | |

Phật ở trên kia cao quáMãi mãi không độ tới nàngVạn dặm tương tư vì aiTiếng mõ vang lên phũ phàngChùa này không thấy bóng nàngBồ đề chẳng muốn nở hoaDòng kinh còn lưu vạn chữBỉ ngạn phủ lên mấy thu

Hồng trần hôm nay xa quáÁi ố không thể giãi bàyHỏi người ra đi vì đâuChắc chắn không thể quay đầuMộng này tan theo bóng phậtTrả lại người áo cà saVì sao độ ta không độ nàng?

Vì người hoa rơi hữu ýKhiến nước chảy càng vô tìnhMột thưở niên hoa hợp tanTiếng mõ xưa rối loạnBồ đề không nghe tiếng nàngHồng trần đã mấy độ hoaMắt còn vương màu máuHồng nhan chẳng trông thấy đâu?

Lại một tay ta gõ mõPhá nát cương thường biến họaVài độ xuân thu vừa quaCó lẽ không còn thấy nàngHỏi phật trong kiếp nàyNgày ngày gõ mõ tụng kinhVì sao độ ta không độ nàng?

Vì người hoa rơi hữu ýKhiến nước chảy càng vô tìnhMột thưở niên hoa hợp tanTiếng mõ xưa rối loạnBồ đề không nghe tiếng nàngHồng trần đã mấy độ hoaMắt còn vương màu máuHồng nhan chẳng trông thấy đâu?

Lại một tay ta gõ mõPhá nát cương thường biến họaVài độ xuân thu vừa quaCó lẽ không còn thấy nàngHỏi phật trong kiếp nàyNgày ngày gõ mõ tụng kinhVì sao độ ta không độ nàng?