Một bàn tay vô dụng lạc mất một bàn tay

-

Hình như trong những ngày này em lại nhớ anh. Nhớ đôi bàn tay quệt mồ hôi cho em mỗi khi cái tiết trời nóng bức của Sài thành làm em khó chịu đến cùng cực. Khi thời tiết quanh em dần khắc nghiệt, thì bàn tay anh như luồng gió mát lạnh thổi vào lòng em những yêu thương ngọt ngào của lứa tuổi hai mươi. Người con trai gạt bỏ đi sự tự ái cao ngất trời của những người con trai vẫn thường có để che ô cho em mỗi khi em quên mang theo áo khoác. Chàng trai đã chờ em trong những nỗi cô đơn hiu quạnh, chờ ngày yêu thương trong em gõ cửa để đón lấy cái gật đầu ngập ngừng chấp nhận tình cảm của anh.

Bạn đang xem: Một bàn tay vô dụng lạc mất một bàn tay

Lạc mất một bàn tay

*

Có phải em đã sai…

Video đang HOT


Vì tài sản mẹ sẵn sàng biến tôi thành đứa trẻ mồ côi

Dẫu biết trên đời không có bí mật nào được che giấu mãi mãi. Nhưng ngay lúc này đây, tôi ao ước mình không biết về tất cả những điều đó, ít nhất là khi tôi vẫn còn sống trên cõi đời này.

Xem thêm: Những Bài Hát Tiếng Anh Hot Nhất Hiện Nay (Tháng 12/2020), Những Ca Khúc Tiếng Anh Hay Nhất Hiện Nay

Tôi sẽ mãi mãi không bao giờ quên ngày dì Hân bước vào căn nhà lạnh lẽo của cha con tôi. Bao nhiêu lâu không biết đến một bàn tay phụ nữ nhẹ nhàng tắm táp, dịu dàng bón từng muỗng cơm gọn ghẽ... tôi cũng không còn nhớ nữa. Chỉ biết mẹ ruột đã không còn sống với cha con tôi từ khi tôi còn chưa biết quen hơi là gì. Chuyện của người lớn thế nào tôi không bao giờ có cơ hội tường tận vì ba cấm tiệt, không cho tôi mở miệng nói chỉ một tiếng mẹ. Kể cả khi tôi quấn quýt và yêu thương dì Hân đến thế nào đi nữa, ba cũng bắt tôi phải gọi dì chứ không được xưng mẹ - con.


Tôi không thể làm theo lời dì Hân, cũng không thể cất lên một tiếng gọi người đã sinh ra mình là mẹ. (Ảnh minh họa)

Tôi không thể làm theo lời dì Hân, cũng không thể cất lên một tiếng gọi người đã sinh ra mình là mẹ. Bởi với tôi lúc này, tiếng gọi ấy đã quá xa vời đối với một người hơn 20 năm che giấu tình cảm ruột rà với tôi chỉ để âm mưu chiếm đoạt bạc tiền của mình thành công. T. dù có thế nào đi nữa thì vẫn là người thừa kế hợp pháp của những tài sản tôi và dì Hân đang có quyền sở hữu.

Tôi phải làm thế nào đây khi một bên là lẽ phải, sự thanh thản của lương tâm khi trả lại T. những gì vốn dĩ thuộc về cô ấy, một bên là người mẹ đẻ vẫn đang canh cánh ước muốn tham quyền đoạt lợi về cho tôi? Dì Hân đang tìm mọi lý lẽ, kể cả dùng bệnh tật để ép tôi phải chiếm lấy công ty. Dù biết rằng T. không đủ mưu mô, đầu óc để giữ vững công ty hoạt động như ao ước của người cha đã quá cố của cô ấy. Nhưng nếu tôi vẫn sống trong sự lọc lừa này thì tôi có được thanh thản hay không?