Cảm nhận và kỷ niệm về ca khúc : về đâu mái tóc người thương

-

Tôi sinh ra và lớn lên nơi miền Tây yêu dấu. Có lẽ có quá nhiều ca khúc nhạc vàng xuất xứ từ mảnh đất này nên con người sống ở đây cũng thuộc không ít bài hát để ngêu ngao khi màn đêm buông xuống. Những bài hát đầu đời gắn liền với tôi trên chiếc võng đong đưa khi mẹ ru là “Tôi kể người nghe đời lan và điệp một chuyện tình cay đắng…”, những câu vọng cổ của bài Chuyện tình Lan và Điệp rồi những câu hò, câu hát ru “Ví dầu cầu ván đóng đinh, cầu tre lắc lẽo gặp ghềnh khó đi, khó đi mẹ dắt con đi, con đi trường học mẹ đi trường đời”…

Chẳng phải tự nhiên mà tình yêu nhạc vàng, nhạc sến của tôi nhiều đến như vậy, tình yêu ấy xuất phát từ tình yêu âm nhạc của cha tôi, mẹ tôi qua các bài hát của Chế Linh, Thanh Tuyền, Hương Lan… rồi những câu hát cải lương của Lệ Thủy, Bạch tuyết, Minh Vương.. nghe thấm sâu vào cả một vùng kí ức. Tiếp xúc nhiều rồi thích rồi nghiện nó khi nào tôi cũng chẳng rõ, chỉ cảm nhận rằng mỗi một bài hát, 1 câu chữ như là được viết ra từ thâm sâu, từ những tình cảm mà tác giả trải qua rồi người nghe thấy nó cũng giống như một phần của tình cảm, kí ức trải quá, đôi lúc bất chợt thốt lên:”Ủa sao lời bài hát giống tâm sự của mình quá vậy”. Quá trình nghe nhạc vàng của tôi cũng giống như tình cảm của tôi cũng có lúc lên lúc xuống, lúc thương thầm thì yêu đơn phương, lúc được người ta thích lại thì dù bài hát có nghĩa buồn hay chia ly gì người ta thích mình cũng thích.

Bạn đang xem: Cảm nhận và kỷ niệm về ca khúc : về đâu mái tóc người thương

Đôi khi tôi tự hỏi, có phải mình nghe nhiều nhạc vàng, mình sống quá tình cảm không mà lúc nào mình cũng nghĩ cho người khác hết. Tôi yêu em, tôi thích em mà tôi cũng biết em thích tôi nhưng tôi lại lấy cái cớ là do nhà tôi đã hứa hôn với một cô gái khác mà từ chối lời yêu em. Em có trách hay giận gì thì tôi cũng chịu vì với tôi gia đình vẫn là nơi tôi yêu quý nhất, không gì có thể làm cho tôi khiến cho nước mắt mẹ rơi hết, tôi sẽ chịu đựng được hết. Tôi biết khi người con gái nói thích mình thì người ta đã dùng hết sức mạnh trong con người mình rồi và tôi cũng biết em đã trải qua 1 cuộc tình mà chỉ là người thay thế nên dù không nắm được tay nhau cùng đi trên con đường dài thì tôi và em hiện cũng trở thành bạn thân của nhau.

Xem thêm: Hướng Dẫn Cách Quản Lý Chi Tiêu Gia Đình : Càng Rõ Ràng Càng Dễ Đạt Mục Tiêu

Tình cảm con người mà viết ra như vậy có lẽ nó chỉ là một bề nổi trên tảng băng chìm thôi, cũng thời gian từ cấp ba lên đại học này bài hát Về đâu mái tóc người thương của ca sĩ Quang Lê theo tôi từ ban ngày cũng như về đêm. Không có gì làm mình vừa đau ở tim mà cay cay ở mắt bằng nghe nhạc đúng tâm trạng của mình mỗi khi đêm về yên tĩnh, hay khi tiếng mưa rơi tí tách ngoài hiên. Câu hát đầu tiên vang lên: “Hồn lỡ sa vào đôi mắt em, chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm, thầm ước nhưng nào đâu dám nói khép tâm tư lại thôi đường hoa vẫn chưa mở lối..” Cái không gian tĩnh mịt làm cho tôi sống lại những kí ức được đạp xe cùng em đến trường, được trao đổi bài học rồi nhắn tin tâm sự với nhau hằng đêm, nước mắt chảy dài. Kiềm nén ư nó đã ở trong tim mình rồi, nó nằm ở đó một góc nhỏ của mối tình đầu đời, đúng như câu hát:

“Bên nhau sao tình xa vạn lý cách biệt mấy sơn khê; Ngày đi mắt em xanh biển sâu, mắt tôi rưng rưng sầu Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu”


Rồi câu hát này càng làm tôi đau nhiều hơn khi tôi biết em đã có người yêu khác, tôi ngồi lặng lẽ một mình ở Chùa Phật Lớn, núi Cấm tỉnh An Giang , ngoài trời cơn mưa phùn bất chợt đến làm tôi nhớ em, tự trách bản thân mình sao không dám can đảm hơn, không mạnh mẽ hơn để bảo vệ em trước cuộc tình sóng gió của tôi và em (mà nói cuộc tình thì lớn quá vì hai đứa có là gì của nhau đâu) và của em và người em yêu nhưng làm e khổ. Tôi hoảng loạn, sợ sệt vì cứ ngỡ em sẽ đợi tôi khi học xong đại học tôi có việc làm ổn định rồi nói lại với gia đình nhưng muộn quá rồi. .Tôi vẫn âm thầm bước từng bước dài trên con đường hai đứa vẫn đi, vẫn nói chuyện nhiều với em nhưng hai đứa giờ đi hai hướng thà làm bạn với nhau để được tâm sự chia sẽ.

” Đường phố muôn màu sao thiếu em Về đâu làn tóc xõa bên rèm Lầu vắng không người song khép kín Nhớ em tôi gọi tên, chỉ nghe lá rơi bên thềm”,

Tôi sẽ cố gắng tìm một người con gái mình thích để yêu em (người mới), che chở cho e để bù đắp lại nơi trái tim mình đã tự làm nó vỡ. Tôi luôn mong em sống hạnh phúc vì theo tôi người mình yêu hạnh phúc thì mình cũng được hạnh phúc.