Rể quý trời cho chương 58

-
Cả đám nhanh chóng há hốc mồm, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lâm Thanh Diện."Sao lại… Sao lại trả kết thúc tiền chứ, sao cậu ta lại giàu như vậy?""Đó là thẻ tín dụng thanh toán mà, anh ta trông vậy và lại có hạn mức lên tận ba trăm triệu, thẻ tín dụng của tôi chỉ có hạn mức ba mươi triệu nhưng mà thôi.""Mẹ kiếp, luôn thể tay quẹt một cái ra những bố trăm triệu, đang vậy còn ung dung như vậy nữa chứ, sợ là cả đời này của tôi cũng không đã đạt được tới đó.”......Triệu Tam Linh thấy Lâm Thanh Diện thật sự trả được một nửa tiền cơm thì dung nhan mặt chớp nhoáng xám xịt.Vừa rồi anh ta còn suy nghĩ rằng nếu như Lâm Thanh Diện không trả được số tiền mập như vậy thì anh ta đã trực tiếp gắp lửa bỏ tay ngày đến Lâm Thanh Diện, nói anh nạp năng lượng quỵt để nhà hàng tìm anh tính sổ.Nhưng điều khiến cho anh ta không cho là tới đó là Lâm Thanh Diện trông vậy dẫu vậy lại siêu giàu, đề nghị lần này anh ta có muốn quỵt hóa đối chọi đi nữa cũng hết cách.Nhân viên ship hàng thu tài chính Lâm Thanh Diện xong xuôi lại đi tới ở bên cạnh Triệu Tam Linh mặt cạnh, mở miệng to hỏi: “Thưa anh, hiện thời anh có thể trả chi phí chưa?"Triệu Tam Linh rút thẻ ra đưa mang đến nhân viên ship hàng với vẻ khía cạnh khiên cưỡng.Trong tấm thẻ này của anh ta chỉ tất cả vỏn vẹn ba trăm triệu, giao dịch thanh toán một nửa tiền cơm rồi lát nữa còn buộc phải đi karaoke, chỉ sợ hãi là sẽ không hề thừa lại dù duy nhất đồng."Tên Lâm Thanh Diện chết tiệt, người mẹ nó đều là vì mày, hãy ngóng đấy, lát nữa đi karaoke, tao tuyệt vời sẽ không làm cho mình yên!" Triệu Tam Linh nghiến răng nghiến lợi nói.Nhân viên ship hàng quẹt thẻ dứt thì trả lại đến Triệu Tam Linh, Triệu Tam Linh đau lòng cố thẻ kế tiếp nói với tất cả người: “Đi thôi, giờ bọn họ đi karaoke, chơi mang lại đã."Mọi tín đồ lập tức hoan hồ nước rời tách khỏi quán ăn quốc tế Thiên Thành để mang lại một quán karaoke ngay gần đó.Quán karaoke không phải là 1 trong nơi sa hoa vì đồ uống bên trong tuy rằng đắt dẫu vậy vẫn bên trong phạm vi cơ mà Triệu Tam Linh đồng ý được, do đó anh ta ko hề băn khoăn lo lắng nơi này sẽ tiêu tốn gần ba mươi triệu như bên hàng, cầm cố vào đó chỉ việc vài triệu là đủ rồi.Mục đích duy nhất của anh ấy ta từ bây giờ chính là khiến Lâm Thanh Diện xấu phương diện trước hồ hết người, nhân cơ hội này mà chà đạp Lâm Thanh Diện.Lâm Thanh Diện thuộc Hứa Bích Hoài ngồi ở một góc sáng sủa sủa, không liên kết lắm với những người đang náo nhiệt độ xung quanh.Có điều Lâm Thanh Diện rát thích cảm hứng được ngồi tầm thường với hứa hẹn Bích Hoài, so với anh mà nói, hứa hẹn Bích Hoài new là cả núm giới, sự ồn ã náo nhiệt của các kẻ không giống chẳng tương quan gì tới anh hết.Triệu Tam Linh thấy hai tín đồ họ ngọt ngào như vậy tức khắc sinh lòng ganh tị, trực tiếp chũm mấy viên xúc xắc, ngồi xuống đối lập với Lâm Thanh Diện."Hai bạn ngồi ở đây mà ko hát hò thì chẳng độc đáo gì cả, không bằng chơi tung xúc xắc đi." Triệu Tam Linh nhìn chằm chặp Hứa Bích Hoài.Hứa Bích Hoài lập tức lắc rung lắc đầu, nói: “Tôi không chơi đâu, các anh nghịch đi.”Triệu Tam Linh nhìn về phía Lâm Thanh Diện, há miệng to nói: “Bích Hoài không đùa thì cậu chơi cố kỉnh cô ấy đi, bọn họ so bì béo nhở, fan thua uống rượu, uống đến bao giờ nôn ra thì thôi, tất cả dám hay không?"Lâm Thanh Diện rung lắc lắc đầu, há miệng to nói: “Xin lỗi, tôi không tồn tại hứng thú."Triệu Tam Linh bây giờ mới mỉm cười khẩy nói: “Chẳng lẽ cậu sợ hãi rồi sao, ngay cả một trò chơi mà cũng không đủ can đảm chơi? bây giờ tôi đã uống một ít rượu buộc phải cậu đừng trách tôi rỉ tai thẳng thừng, bọn họ phần lớn nói cậu là một trong tên vô dụng, ban sơ tôi còn hoài nghi nhưng bây giờ xem ra, cậu ngay cả tung xúc xắc cũng không đủ can đảm chơi, quả thật có chút nhát nhát.""Anh ta không dám chơi new là bình thường, loại người e lệ như anh ta sao hoàn toàn có thể dám so tài thuộc anh chứ." Lục Thiên Điệp ngồi cạnh hẹn Bích Hoài tỏ vẻ coi thường khi."Lâm Thanh Diện cũng thừa không lũ ông rồi, ngay cả dũng khí nhằm thi tung xúc xắc với lớp trưởng mà lại cũng ko có.”"Một tên vô dụng như vậy nhưng Bích Hoài cũng chịu đựng gả, và đúng là đáng thương.""Anh ta sợ thua kém rồi phải uống à, chút ít đặt cược đó mà cũng ko dám, tín đồ như vậy sao có thể là đàn ông thực sự chứ."…Hứa Bích Hoài nghe những lời đó ngừng cũng có chút xấu hổ, gặm cắn môi.Triệu Tam Linh thấy thế, lập tức thêm mắm thêm muối hạt nói: “Lâm Thanh Diện, cậu quả thật không phải bầy ông khi khiến cho Bích Hoài mất mặt tại một nơi như thế này, thay đổi lại là tôi, cố định sẽ không khiến cho cô ấy mất mặt như vậy."Lâm Thanh Diện nhíu nhíu mày, anh không thích chơi cùng Triệu Tam Linh trọn vẹn là chính vì trò tung xúc xắc này quá trẻ con, thời điểm anh tám tuổi đã nhờ vào trò này má thắng anh chị họ Lâm.Không ngờ Triệu Tam Linh lại rước Hứa Bích Hoài ra khiêu khích.Cũng được thôi, Triệu Tam Linh tự chui nguồn vào rọ thì chớ trách anh không khách khí."Được, tôi sẽ nghịch với anh." Lâm Thanh Diện lên tiếng.Thấy Lâm Thanh Diện đồng ý, Triệu Tam Linh cũng mỉm cười khẩy ứng tiếng: “Được, cậu đã đồng ý thì một trong các hai chúng ta phải gồm một người nôn bắt đầu được dừng, nói bí quyết khác, cho dù đổ mang đến hừng đông, cũng yêu cầu tiếp tục.""Không yêu cầu lâu vì thế đâu, các nhất là nửa giờ." Lâm Thanh Diện đáp lại.Triệu Tam Linh vẫn chưa biết đến ý tứ của Lâm Thanh Diện, anh ta còn tưởng rằng Lâm Thanh Diện đã tự bằng lòng nhiều tốt nhất là 30 phút sẽ nôn phải lập tức cười ha ha, nghĩ thầm thương hiệu Lâm Thanh Diện và đúng là bấn quá có tác dụng liều, còn chưa bắt đàu đang tự cho là mình thua.Lục Thiên Điệp quan sát Lâm Thanh Diện nói: “Anh và đúng là rất biết từ bỏ lượng mức độ mình, năm xưa, khi còn đi học, lớp trưởng của chúng ta chính là vô địch trần thế trong trò tung xúc xắc đấy, nếu so với cùng một tên vô dụng như anh thì đúng thật 30 phút thôi là có thể khiến anh ói xanh mặt."Lại tất cả thêm vài fan xúm lại, hiếu kỳ quan tiếp giáp Lâm Thanh Diện thuộc Triệu Tam Linh, vào mắt lũ họ thì trận quyết đấu này chẳng gồm chút hồi vỏ hộp nào cả do Triệu Tam Linh nhất thiết thắng."Lớp trưởng thuở đầu đã một mình chuốt say mười ấy tín đồ đấy, Lâm Thanh Diện sao rất có thể là kẻ thù của anh ta được.""Anh ta vậy mà lại dám đồng ý lời thách đấu, chắc họ sẽ mau lẹ được chú ý thấy anh chàng này ói cắn mặt, ko ngóc đầu nổi đến mà xem.”…"Lâm Thanh Diện, nếu thật sự uống ko nổi thì không nhất thiết phải chơi đâu, họ những là bạn làm việc của em, sẽ không còn nói gì đâu." hẹn Bích Hoài tất cả chút lo ngại nói."Yên tâm, nếu không tồn tại gì bất thần xảy ra thì chắc rằng anh sẽ chưa phải uống dù là một chén." Lâm Thanh Diện cười nói.Hứa Bích Hoài sửng sốt, trong những khi nhất thời cô vẫn chưa chắc chắn Lâm Thanh Diện nói vậy là ý gì.Triệu Tam Linh đã ngóng không nổi giây phút được thấy Lâm Thanh Diện thua phải trực tiếp bước đầu trận cá cược cùng với Lâm Thanh Diện.Anh ta rung lắc lia lịa loại cốc đựng xúc xắc chỉ bởi một tay, đụng tác tương đối thành thạo, khiến cho mọi người đang ngồi coi hoa hết cả mắt, nắc nỏm trầm trồ."Lớp trưởng hay quá, đúng là có thể tung mấy bé xúc xắc này thành hoa." Vài fan khen ngợi.Triệu Tam Linh đặt chiếc cốc xuống bàn, sau đó mở ra, tất cả mọi bạn đều quan sát vào bên phía trong và tìm ra bốn nhỏ xúc xắc bên phía trong đổ ra tía con năm, một nhỏ sáu."Lớp trưởng giỏi thật đấy, đổ ra được số to như vậy, Lâm Thanh Diện mong mỏi thắng anh hình như là chuyện không thể!"Triệu Tam Linh cũng tỏ rõ sự đắc ý, anh ta chế ước tương đối chính xác sô xúc xắc, bình thường so lớn bé dại thì không ai hoàn toàn có thể thắng được anh ta."Tới phiên anh." Triệu Tam Linh trao dòng cốc mang lại Lâm Thanh Diện.Tiếp theo anh ta ngay tắp lự đi rót bia cho Lâm Thanh Diện, anh ta tung ra được bố con năm một con sáu yêu cầu trừ khi vận may bất tỉnh trời còn không không giải pháp nào rất có thể tung ra được con số lơn hơn của anh ấy ta.Lâm Thanh Diện cũng không vày dự, rứa cốc lên bước đầu lắc, rượu cồn tác của anh ý ta vô cùng đơn giản, lực bàn tay dũng mạnh hay yếu cũng chỉ có anh ta mới hoàn toàn có thể cảm cảm nhận mà thôi.Mọi người thấy bí quyết lắc xúc xắc của Lâm Thanh Diện đơn giản và dễ dàng như vậy thì bất giác đều nhảy cười."Vừa nhìn đã biết anh ta là tay mơ rồi, vẻ bên ngoài này sao hoàn toàn có thể thắng được lớp trưởng chứ.""Phương pháp này còn thua trận cả tôi ấy chứ, nếu chạm mặt may không biết chừng còn rất có thể lắc ra được bốn con một."Tay của Lâm Thanh Diện cấp tốc chóng ngừng lại, toàn bộ mọi tín đồ không nói lời nào, hóng Lâm Thanh Diện giở tay ra.Lúc này Triệu Tam Linh đã và đang rót xong rượu, đó là hai ly cực to, ly làm sao ly nấy cũng hầu hết ngập tràn rượu.Anh ta bưng ly tới, cười cợt khẩy liếc chú ý Lâm Thanh Diện cùng thầm nghĩ, ly rượu này một mình anh ta uống là cái chắc."Định mệnh, lớp trưởng định chuốt say Lâm Thanh Diện tốt sao mà rót ly bự vậy.""Ha ha, tôi suy nghĩ Lâm Thanh Diện uống ly này xong nhất định đang nôn ra luôn, không bắt buộc chờ tới 1/2 tiếng đâu.""Lâm Thanh Diện, anh còn trông mong gì nữa, nhanh bỏ tay ra đi, anh muốn kéo dãn thời gian phạt rượu hả?"Tất cả mọi fan đều phán xét theo phân phối năng rằng ván này Lâm Thanh Diện khăng khăng thua.Lâm Thanh Diện giở tay ra để lộ xúc xắc mặt trong, toàn bộ mọi người đều chú ý vào, ngay tiếp nối cả bầy đều trố mắt.Hai nhỏ năm! Hai bé sáu!Chỉ rộng Triệu Tam Linh một điểm nhưng thôi."Mẹ kiếp, anh chàng này suôn sẻ thật đấy, chỉ nhiều hơn Triệu Tam Linh một điểm thôi.""Đúng là vận may cứt chó mà, chuyện này mà cũng xẩy ra được sao?""Chà chà, chàng trai này cứng cáp đã sử dụng hết vận may của đời bản thân rồi."Triệu Tam Linh vừa định chuyển ly rượu mang lại Lâm Thanh Diện thì thấy số điểm nhưng mà Lâm Thanh Diện vừa mới tung được cần lập tức ngây ngẩn cả người.Cánh tay đang ráng ly rượu cũng ngưng thân không trung.Vận may của tên ngốc này cũng quá to rồi chăng, sao lại rất có thể tung nhiều hơn thế mình một điểm chứ?Lâm Thanh Diện cười cợt với Triệu Tam Linh, nói: “Ngại quá, vừa vặn vẹo hơn anh bao gồm một điểm thôi, anh thất bại rồi, uống đi."Anh hoàn toàn có thể tung ra số điểm đó hoàn toàn dựa vào chính mình chứ không phải vận may, hơn nữa kỹ năng khống chế xúc xắc của anh ấy đã đạt tới trình độ hy vọng sao được vậy nên tung ra được từng nào điểm trọn vẹn nằm vào sự giám sát của anh.Sở dĩ anh tung ra số đặc điểm này là vì hy vọng Triệu Tam Linh tức nghẹn hong, khiến cho anh ta hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.Hiện tại quả tình Triệu Tam Linh đã hận Lâm Thanh Diện tới cả nghiến răng nghiến lợi, nhưng gồm chơi gồm chịu đề xuất anh ta chỉ rất có thể uống sạch mát ly rượu vào tay.Nhưng lần này Lâm Thanh Diện chỉ là gặp may mà thôi, lần sau sợ là anh vẫn không gặp mặt may vì vậy nữa đâu.Sau khi uống sạch sẽ ly rượu, Triệu Tam Linh lại chụp đem ly đổ xúc xắc và ban đầu tung.Lần này anh ta lại tung ra được số điểm rất lớn nên thầm nghĩ dù cụ nào đi nữa Lâm Thanh Diện cũng chẳng thể liên tục gặp may do vậy được, lần này một mực là anh thua.Nhưng mà sau khoản thời gian Lâm Thanh Diện nhấp lên xuống xúc xắc kết thúc thì Triệu Tam Linh ngay tức khắc trợn tròn mắt, bởi vì điểm mà lại Lâm Thanh Diện lắc được lại liên tục lớn hơn của anh ấy ta một điểm."Mẹ nó, tên này và đúng là chó ngáp buộc phải ruồi sao?" Triệu Tam Linh sợ run cả người, không muốn lại uống một ly rượu béo như vậy nữa.Nhưng bây giờ đây, Lâm Thanh Diện đang rót ngừng rượu và đưa qua mang lại anh ta: "Uống đi."Triệu Tam Linh thiệt sự rất muốn giết người, nhưng lại vẫn đề nghị thành thiệt uống sạch ly rượu.Những lần sau phần nhiều giống với hai lần trước, chớ thây Triệu Tam Linh tung ra được bao nhiêu, Lâm Thanh Diện hầu như đổ được không ít hơn anh ta một điểu, điều này tạo nên anh ta gần như phát điên.Và rượu cơ mà anh ta uống càng ngày càng nhiều, cứ cố gắng đến lần sản phẩm công nghệ năm thì anh ta đang không gắng gượng gập được nữa rồi."Chuyện đó, tôi bắt buộc đi… Nôn… Trước…" Triệu Tam Linh phi ào vào nhà WC.Lâm Thanh Diện cùng Hứa Bích Hoài hầu hết mỉm cười.Lục Thiên Điệp híp góc nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện, cô ấy vẫn luôn cảm thấy chàng trai này là lạ, một người mặc dù rằng có suôn sẻ đến mấy cũng ko thể liên tục thắng nhiều bởi vậy được.Cô ấy trực tiếp ngồi xuống đối diện với Lâm Thanh Diện nắm cốc lên, nói: “Tôi sẽ so tài với anh, nhưng mà tôi không cược uống rượu, chúng ta cược dòng khác."