Ai cũng biết nước biển mặn, nhưng không phải ai cũng hiểu tại sao nước biển lại mặn. Để giải thích rõ ràng vấn đề này, chúng tôi đã tổng hợp những thông tin liên quan trong bài viết dưới đây. Nếu bạn cũng đang quan tâm đến điều này, hãy cùng Worldlinks.edu.vn tìm hiểu qua bài viết này nhé.
Giải thích nguyên nhân tại sao nước biển lại mặn?
Có lẽ bạn đã biết, nước biển chứa một lượng muối cao đến nỗi chúng ta không thể sử dụng để ăn uống hay sinh hoạt hàng ngày. Lượng muối này, cùng với các khoáng chất và hợp chất như bicarbonate và kali nitrat, chiếm tới 85% tổng số chất rắn hòa tan trong nước biển.
Theo các ước tính, nước biển chứa khoảng 3.5% muối natri clorua (NaCl). Từ tỷ lệ này, ta có thể ước tính rằng các đại dương chứa khoảng 50 triệu tỷ tấn muối. Nếu muối này được phân bố đều khắp bề mặt đất liền, lớp muối này sẽ có độ dày khoảng 152 mét.
Muối đã được tích tụ trong các đại dương từ hàng tỷ năm trước theo nhiều cách khác nhau. Một giả thuyết cho rằng độ mặn của nước biển đã tồn tại từ rất lâu và lượng muối này là không thay đổi theo thời gian địa chất. Đồng thời, lượng muối trong nước biển không phải là cố định mà có thể tăng hoặc giảm theo thời gian.
Cũng có dự đoán rằng, nước biển sẽ trở nên mặn hơn trong tương lai do hiện tượng nóng lên toàn cầu. Sự gia tăng nhiệt độ khiến lượng nước bốc hơi nhiều hơn, từ đó làm cho nồng độ muối và các khoáng chất trong nước biển ngày càng cao hơn.
Vì sao có muối trong nước biển
Muối là lý do tại sao nước biển mặn, nhưng nhiều người vẫn thắc mắc nguồn gốc của lượng muối này. Bài viết dưới đây sẽ giải đáp thắc mắc tại sao nước biển lại mặn cho bạn. Hãy cùng tìm hiểu tiếp nhé.
Núi lửa phun trào
Khoáng chất và muối tồn tại trong các núi lửa hoạt động trên cả đất liền lẫn dưới đáy đại dương. Muối được phóng thích từ những dòng dung nham phun ra từ miệng núi lửa nằm sâu dưới sóng biển.
Khi núi lửa dưới đáy biển phun trào, magma bốc lên sẽ làm nóng nước xung quanh và khiến các loại đất đá, dung nham lắng xuống đáy biển và dần tan vào nước.
Các dãy núi dưới đại dương cũng có những hố hydrothermal, nơi nhiệt độ cực kỳ cao có thể làm tan chảy các tảng đá dưới lớp vỏ đại dương. Những tảng đá này chứa nhiều muối và khoáng chất. Do đó, một lượng lớn muối đã được hòa tan vào nước biển, góp phần làm tăng độ mặn của nước biển.
Nước bay hơi do nhiệt độ tăng lên cao
Nhiệt lượng mà mặt trời phát ra khiến nước trong các dòng sông và biển cả bốc hơi. Trong quá trình đó, các khoáng chất hòa tan không thể bay hơi và dần được cô đặc lại dưới dạng muối. Theo thời gian, lượng muối này ngày càng tăng, làm cho nước biển trở nên mặn hơn.
Tại các vùng biển gần xích đạo, nước biển thường ít mặn hơn so với các vùng nhiệt đới do lượng mưa lớn giúp pha loãng muối trong nước biển. Khi nhiệt độ tăng cao và không khí ít di chuyển, hơi nước bão hòa và giữ lại trong khí quyển, làm giảm khả năng bay hơi của nước.
Dòng nước chảy ra biển bắt nguồn từ đất liền
Có một giả thuyết cho rằng lượng muối trong nước biển chủ yếu xuất phát từ đất liền, do sự xói mòn của các lớp đất hay từ nham thạch chảy từ các dòng sông. Thực tế, phần lớn muối trong nước biển đều bắt nguồn từ đất liền.
Khi mưa rơi, nó hòa tan các khoáng chất và muối từ đá, rồi cuốn chúng theo dòng nước chảy ra sông và cuối cùng đổ ra biển. Theo thời gian, lượng muối này tích tụ và lắng đọng, làm tăng độ mặn của nước biển.
Quan sát thấy rằng lượng muối từ các dòng sông hàng năm gần như tương đương với lượng muối lắng đọng ở đáy biển.
Hàm lượng muối trong nước biển cũng được bổ sung từ các trận lũ. Các trận mưa lớn gần các khu vực ven biển khiến nước chảy mạnh trên bề mặt, hòa tan muối khoáng và cuối cùng dẫn chúng ra biển. Khi nước bốc hơi, muối sẽ còn lại và tích tụ dưới đáy.
Hàm lượng muối trong các đại dương có giống nhau không?
Theo các nhà đại dương học, độ mặn và nồng độ của một số thành phần như Magie và NaCl trong nước biển không giống nhau giữa các đại dương. Điều này phụ thuộc vào nồng độ các khoáng chất có mặt trong nước.
Độ mặn của nước biển biến thiên dựa trên nhiều yếu tố, trong đó bao gồm mức độ bay hơi, mức độ tan của các khoáng chất, lượng nước chảy vào từ các ao hồ và sông suối, lượng mưa, gió, sóng biển, hải lưu, và lượng tuyết rơi. Những yếu tố này đều đóng vai trò quan trọng trong việc xác định độ mặn của nước biển.
Ở các vùng cực, nước biển ít mặn hơn so với các khu vực khác do ảnh hưởng của lượng băng tan hàng năm. Sự tan chảy của băng đã pha loãng nước biển, giảm bớt độ mặn của nó. Ngược lại, tại các vùng nhiệt đới, gần xích đạo, nhiệt độ cao khiến lượng hơi nước bốc hơi nhiều hơn, làm tăng độ mặn của nước biển.
Vùng biển có độ mặn cao nhất (khoảng 40%) là khu vực Vịnh Ba Tư và Biển Đen, nơi có tốc độ bay hơi nước mạnh nhất. So với các đại dương khác, Đại Tây Dương có độ mặn cao nhất, đặc biệt là Biển Sargasso ở Bắc Đại Tây Dương, với diện tích khoảng 5,18 triệu km² và nhiệt độ trung bình khoảng 28 độ C, là nơi có độ mặn cao nhất.
Hy vọng những thông tin trên đã giúp các bạn hiểu rõ hơn về nguyên nhân tại sao nước biển lại mặn.