Tân bao thanh thiên 2015
NHÂN VẬT:Anh Cường – TRƯỞNG CÔNG AN PHƯỜNGÔng Minh – BỐ CỦA ANH CƯỜNGChị Thảo – VỢ ANH CƯỜNGLan - BẠN THÂN CỦA THẢO phái nam - CHỦ QUÁN CAFÉ Bích - CHỦ QUÁN KARAOKEHuy - CHỦ VẬT LIỆU XÂY DỰNGBạn trọng điểm - CÁN BỘ CÔNG AN PHƯỜNGCÁN BỘ CÔNG AN PHƯỜNG
Bạn đang xem: Tân bao thanh thiên 2015
LAN: kính chào hai anh, thông báo cho những anh biết là quán em vừa mới nhập một nhiều loại rượu rất ngon, em xin biếu mỗi bác bỏ một chai để về thưởng thức.
NAM: Ây zà, một số loại rượu này là ngon đấy ông Huy ạ.
HUY: Anh cảm ơn cô nhá!
NAM: Ôi giời ơi, sáng ngày ra nghe tiếng xe cứu thương mà lạnh hết khắp cơ thể ông ạ. Đi từ đơn vị trưởng công an phường ra đấy, hình dáng này thì á, không cha thì mẹ, cơ mà không vk thì con ấy mà.
LAN: Ối giời, lag hết cả mình, sao mai từ bây giờ đến muộn thế? Sao hôm á, là mang đến hơi bị sớm, dĩ nhiên là trong ngày hôm qua phu quân lại nợ đúng không?
BÍCH: Haiz, nợ cái gì? Nợ mẫu của nợ ý!
BÍCH: chiếc lão tân trưởng công an phường đang làm tôi bực hết cả mình đây, lão ông chồng con Thảo – chủ siêu thị tạp hóa ấy, bây chừ tự dưng về phường làm cho trưởng công an, hăng máu lắm ấy.
NAM: Ôi dào,giễu võ dương oai vậy thôi nhá, chứ giỏi cũng chỉ dăm bữa nửa mon là cùng.
HUY: Cũng nên công nhấn lão này trẻ cơ mà làm được khối việc, mà lại đâu vào đấy, phường, ngõ vào lề vào nếp, chứ không phải như trước kia.
NAM: Lề nếp đâu không nên biết, không thở được bỏ xừ.
BÍCH: Thì đấy, quán hát của tôi bây chừ cũng thiếu oxy cấp
NAM: Đấy, tuần trước đó quán tôi mới bị hắn ta thông báo xong.
HUY: Cả tuần vừa rồi, tôi phải di tản vật liệu sản xuất còn hơn hết dân phu xuất bản ấy. Vật tư vừa bày ra, thoắt cái lại nên thu vào, thoắt mẫu lại buộc phải bày ra. Ai cơ mà dám mua, dám bán, mà lại nghe nói tiệm karaoke của chị cũng sắp bị sập à?
BÍCH: cái gì? Sập là sập cầm nào? Này nhá, dìm thống báo rồi, khiến tiếng ồn bao phủ thì mình đang khắc phục, còn việc giữ gìn riêng lẻ tự chỗ đông người là câu hỏi của mấy thổ thần an.
LAN: té ra mấy nhà bốn thương đầy đủ dính với lão tân trưởng công an phường được mệnh danh là tân bao thanh thiên thời nay.
HUY: Này Lan, em là người được giờ đồng hồ là có tài năng ngoại giao, lại có quan hệ rộng, mà nghe đâu em là bạn thân của vk trưởng công an phường à, đúng không em?
LAN: Bảo là bạn thân thì cũng đúng, mà chưa phải là đồng bọn cũng phải. Đấy, chi phí sửa nhà lúc trước nó vay em vẫn trả hết đâu, nhưng sáng nay, nó new gọi điện mang đến em, hỏi vay chi phí cho nhỏ vào viện đấy.
BÍCH: Thế hiện nay thế nào?
HUY: Ối giời ơi, lo ngại quá, thế loại vụ này có xử lý được không?
LAN: Thế các vị đã gặp gỡ chồng nó chưa?
BÍCH: gặp rồi
LAN: Ở đâu?
BÍCH: Ở phường chứ sinh sống đâu, nhằm tôi kể mang đến mà nghe…
CÁN BỘ CÔNG AN PHƯỜNG: báo cáo anh, bao gồm chị Bích ngơi nghỉ tổ dân phố 1 ước ao gặp.
BÍCH: Dạ, em xin chào anh ạ!
CƯỜNG: chào chị! Mời chị sang bàn bên đây làm việc.
BÍCH: Dạ vâng ạ!
CƯỜNG: Mời chị ngồi, tôi là thiếu hụt tá Hoàng khỏe khoắn Cường, trưởng công an phường, hôm nay, chị mang lại đây gặp gỡ tôi có chuyện gì không?
BÍCH: Đồng chí trưởng công an bận chũm mà vẫn tiếp tôi, thật là quý hóa thừa ạ!
CƯỜNG: Chị là Nguyễn Thị Ngọc Bích, nhà quán karaoke, massage hương thơm Đồng nằm trong tổ 1?
BÍCH: Dạ.
CƯỜNG: Chị Bích ạ, cơ sở kinh doanh của chị có sách vở hợp pháp, đóng thuế khá đầy đủ nhưng trong quy trình kinh doanh, chị sẽ không tuân thủ đúng quy định.
BÍCH: Ơ, ơ…
CƯỜNG: chúng tôi đã nhận được solo khiếu năn nỉ của fan dân cùng được biết, cơ sở kinh doanh của chị khiến tiếng ồn cho dân cư xung quanh; hát thừa giờ quy định; chỗ để xe của bạn lấn chiếm vỉa hè gây khó dễ giao thông. Cửa hàng chúng tôi đã kể nhở những lần nhưng chứng trạng trên vẫn tiếp tục nhiều lần, mang đến nên shop chúng tôi sẽ ý kiến đề nghị đến cơ quan công dụng có thẩm quyền.
BÍCH: Ơ…sao lại vậy hả anh? Dạ thưa anh, việc anh nói là trọn vẹn đúng ạ. Em đã với theo phiên bản cảm kết. Dạ, thưa anh phía trên ạ.
CƯỜNG: khẳng định gì mà bao gồm cả phòng phân bì thế này, định ân hận lộ đề nghị không?
CƯỜNG: Chị tất cả biết làm cụ này là vi bất hợp pháp luật không?
BÍCH: Ơ, ơ,,… có ăn năn lộ ân hận hiếc gì đâu anh. Đây chỉ nên chút tấm lòng của em thôi anh ạ.
CƯỜNG: CHị yên tâm, chúng tôi luôn bảo đảm an toàn cuộc sống im bình của nhân dân.
BÍCH: Đồng chí công an phường ơi, thôi thì công an phụ thuộc dân thì dân lại nhờ vào công an.
CƯỜNG: Chị triển khai đúng cam kết của phường là đã giúp đỡ bằng hữu chúng tôi ngừng nhiệm vụ rồi.
BÍCH: Dạ
BÍCH: Anh này, thì gồm ai đâu cơ mà anh yêu cầu ngại, anh cứ nhận đi.
Xem thêm: Trung Tâm Ngoại Ngữ Sóc Trăng, Top 5 Trung Tâm Dạy Tiếng Anh Tốt Nhất Sóc Trăng
CƯỜNG: trường hợp chị không cất phong tị nạnh đi, buộc lòng tôi nên mời bè bạn trực ban xuống lập biên bạn dạng về tội “đưa hối hận lộ”.
BÍCH: Ơ , ơ….
BÍCH: Lần đầu tiên lại bao gồm một tín đồ chê chi phí cơ đấy. Đúng là đồ vật vô văn hóa.
HUY: quá vô văn hóa truyền thống luôn
LAN: các vị là người vô văn hóa, chứ chưa hẳn là tay trưởng công an phường. Lại còn ko á, đưa phong so bì cũng phải cần có văn hóa. Ai đời lại đưa phong bì ở phòng tiếp công dân, phô lắm! Rồi lại chuyển phong suy bì trong giờ thao tác làm việc dưới bé mắt của cấp trên cung cấp dưới nữa chứ.
HUY: Vậy thì bắt buộc làm cầm cố nào, có lẽ nào chịu lose à?
LAN: thất bại là thua chũm nào, mẫu khó ló mẫu khôn, lại đây tôi bảo…
….
LAN: Này, nghe nói ck bà vừa mới thăng tiến trưởng công an phường à, đúng không? Tôi hỏi thật, vậy có kiếm được không?
THẢO: Ừ, quan chức call là ấy mà, bon lắm! nhỏ đang nằm viện, bí quá tôi mới phải gọi năng lượng điện vay tiền bà đấy.
LAN: khách sáo thế. Núm này nhá, với tôi tiền nong không quan trọng, tiệm tôi cũng đông khách, tôi sẽ giúp bà vay tiền mà không hẳn trả tiền
THẢO: Sao? vay mà không hẳn trả á? phương pháp gì thế?
LAN: Ừ, trời cho chồng tài lộc thì bà phải biết hưởng chứ.
THẢO: Gì nỗ lực này?
LAN: Ghi rõ bên trên phong suy bì rồi đấy.
THẢO: không được đâu, chồng mình chặt chẽ lắm.
LAN: Bà bị hâm à, thời nay, văn hóa phong phân bì đã in sâu trong thâm tâm trí con fan rồi, mà ck bà là trưởng công an phường mà, tội gì. Thôi, tôi phải về đây, giờ đồng hồ này tiệm xá đông lắm.
THẢO: Anh, con thế như thế nào rồi anh?
CƯỜNG: bác sĩ vẫn vẫn theo dõi, đang có chú tâm và ông nội ở trong các số đó rồi. Em vào nhà, anh gồm chuyện đặc trưng muốn nói với em.
THẢO: tất cả chuyện gì núm anh? Em vẫn vội với đồ vào khám đa khoa cho con.
CƯỜNG: Em cứ vào nhà đã.
CƯỜNG: Lan, chúng ta em cùng cũng là công ty quán café, karaoke vừa đến nhà mình yêu cầu không? Anh được nghe báo là Lan đã nhận phong suy bì của một trong những người rồi đến đây hối hận lộ anh thông qua em, có đúng không vợ?
THẢO: Đúng anh ạ, thì đang sao nào?
CƯỜNG: Em chắc chắn rằng không sao chứ? nỗ lực em nghĩ về anh đồng ý cho em làm như thế sao?
THẢO: Anh nói anh yêu quý vợ, thương con thù anh phải làm cái gi đi chứ
CƯỜNG: Ý của em là… Anh là trưởng công an phường thì anh đề nghị nhận phong bì, yêu cầu tham nhũng chứ gì?
THẢO: Tùy anh hy vọng hiểu cố kỉnh nào thì hiểu
THẢO: Tưởng ck là công an phường thì được nhờ vào vả, vậy mà…có ai có ông chồng làm quan nhưng khổ như thế này không? tiền sửa nhà vẫn còn đó đang nợ, bé vào việc thì không có một xu, thế gian họ chỉ cần một phần của anh thì…
CƯỜNG: nhưng lại anh khác họ, anh không thể làm như vậy được. Dù núm nào phần đông phong so bì em thừa nhận từ tay Lan gần như là tiền ân hận lộ, em yêu cầu mang trả bọn họ ngay.
THẢO: Tôi nói để cho anh biết nhé, bao nhiêu fan không được một phần như anh mà bà xã con chúng ta vẫn đơn vị lầu xe tương đối được đi trên đây đi đó. Cũng may là còn tòa nhà này làm chỗ trú thân chứ không thì… Anh thì suốt ngày vùi đâu vào công việc, tận chổ chính giữa với phố phường. Fan ta bắt đầu đến thăm nhà một chút mà anh đã không cho. Sĩ diện.
CƯỜNG: Em thôi đi.
THẢO: Tôi không lành bệnh đấy, không có tiền thì sống làm thế nào được.
CƯỜNG: Em à, tiền vô cùng quý, rất bắt buộc nhưng không phải là tất cả. Anh tất yêu khom sống lưng được. Vày nếu như vậy, sẽ có người cưỡi lên đầu lên cổ anh ngay.
THẢO: Bố!
ÔNG MINH: Đúng, cuộc sống thường ngày cần phải có tiền, cơ mà không thể bởi tiền cơ mà vi phạm pháp luật con ạ, ông xã con nó làm cố là đúng đấy. Thảo à, tía rất gọi con, bé là người hiền lành, tần tảo, khiêm nhường y như mẹ thằng Cường vậy, đừng đẩy ông chồng con vào con đường tội lỗi làm cho quan phương pháp mạng cạnh tranh lắm.
THẢO: Vâng, con sẽ trả lại họ cha à.
<Lời dẫn>: Vừa thời điểm đó thì anh Cường nhận được điện thoại đưa tin con trai anh chị em đã khỏe lại và rất có thể xuất viện sớm.
CƯỜNG: Vậy là mọi tín đồ yên trọng điểm rồi nhé. Cha và vợ con vào viện đi, bé phải đi làm việc đây.