Review phim: đôi tai ngoại cảm

-

>I hear your voice/Lắng nghe tiếng lòng tập 12 vietsub (preview)

Tập 11 của I hear your voice/Lắng nghe tiếng lòng-Một cảnh “hun” diễn ra giữa cặp chị em, dù “hun” tay những cũng đủ làm cho các fan thỏa mãn, lại còn cảnh che dù dưới mưa nữa…

…..I hear your voice/ Lắng nghe tiếng lòng/ Đôi tai ngoại cảm Tập 11 Raw…..

Bạn đang xem: Review phim: đôi tai ngoại cảm

I hear your voice/ Lắng nghe tiếng lòng/ Đôi tai ngoại cảm Tập 11 Raw:http://adf.ly/Rqit6

Đến phiên Do Yeon tranh luận, cô đưa ra hình ảnh con dao gập được nghi là hung khí và cánh tay được xác định là của Min Joon Gook bị đứt lìa. Do Yeon tranh luận rằng trên con dao đầy dấu tay của Soo Ha, nhưng bên luật sư biện hộ là trên con dao ấy cũng có dấu tay của Min Joon Gook, hắn ta cũng là người cuối cùng được nhìn thấy với con dao này, cái đêm hắn tấn công Hye Sung và Soo Ha. Hye Sung và Kwan Woo tiếp tục tranh luận, cặp đôi này phối hợp rất ăn ý, khiến luật sư Shin cũng hài lòng. Trong khi đó, anh chàng trợ lý đang đứng trước quầy bán trái cây của người đã khai báo tung tích của Soo Ha, anh ta đang ăn trái cây và tán chuyện với bà chủ quầy. Anh ta đề nghị mua hai thùng đào và đề cập đến chuyện của Soo Ha rằng Soo Ha rất đẹp và quyến rũ. Bà bán trái cây này hùa theo nói đó đúng là một nhan sắc trời phú. Nhưng đó là cái bẫy khôn khéo anh chàng trợ lý đặt ra, Soo Ha đâu phải là con gái. Bà ta đi trình báo một người mà bà ta thậm chí không biết rõ là ai, trai hay gái. Bà bán trái cây trở nên hơi hoảng loạn, nghĩ rằng anh chàng trợ lý này muốn đến lấy lại tiền treo thưởng, trước khi anh ta kịp hỏi làm sao bà ta có thể trình báo một người chưa bao giờ thấy mặt nhưng bà ta đuổi anh đi rồi vào nhà đóng cửa lại.

Đến phiên Do Yeon tranh luận, cô sử dụng vụ án của mẹ chống lại bọn Hye Sung, nói rằng không biết cô đã hối hận bao nhiên khi để cho những nghi ngờ hữu hiệu làm cho một tên sát nhân thoát khỏi vòng lao lý, trong khi sự thực rõ ràng hắn là kẻ giết người. So Yeon dùng một phép ẩn dụ rằng 80 miếng ghép trong một bộ xếp hình con voi, cho dù thiếu đi 20 miếng cuối cũng không thể nhìn nhầm rằng bức tranh hoàn chỉnh sẽ là con sư tử. Cũng như vụ Soo Ha, chỉ với những bằng chứng như con dao hay cái tay của Min Joon Gook, việc Soo Ha giết người cũng khá rõ ràng. Thà bắt nhầm còn hơn bỏ sót một kẻ sát nhân vì biết đâu khi thả ra, kẻ sát nhân ấy lại tiếp tục đi trả thù.

Những tranh luận này được sự đồng tình của phía nhà báo. Đến phiên luật sư đưa ra lập luận bào chữa, Kwan Woo định đứng lên, nhưng Hye Sung níu tay anh lại, cô sẽ lên. Cô nói với mọi người rằng nạn nhân trong vụ giết người mà Do Yeon nói đến chính là mẹ mình và lúc ấy, Hye Sung là người từng nguyền rủa luật pháp, rằng điều luật này chỉ là thứ chó mèo đã để cho kẻ giết mẹ cô được tự do.

Hye Sung nhìn về phía Kwan Woo khi nói rằng bây giờ cô đã hiểu vì sao những điều luật này tồn tại, để cứu những người như Soo Ha. Và bây giờ cô ở đây, một con người khinh ghét những điều luật này nhất, trong tuyệt vọng, níu giữ nó như một sợi dây mỏng manh để cứu một con người,với tất cả niềm tin và nỗ lực. Cô dùng hình ảnh ẩn dụ của Do Yeon, nói rằng đúng là thiếu đi 20 miếng ghép còn lại trong bức tranh con voi, dù ta không thể nhầm được hình cuối cùng sẽ là con sư tử, nhưng 20 miếng ấy sẽ là sự khác biệt rất lớn. Thiếu đi hai mươi miếng ghép, chúng ta đâu biết được chân trước của con voi đang giẫm lên một con người, hay chỉ là một quả bóng. Cũng như trong vụ của Soo Ha, có hai khả năng xảy ra, hoặc Soo Ha giết người, hoặc cậu vô tội và bị Min Joon Gook hại. Cô nhắc quan tòa nhớ rằng nếu trong đầu họ có mảy may nghĩ đến hai khả năng ấy tồn tại, thì Soo Ha nên được tha. Bởi vì khi chúng ta không thấy được chân trước của con voi đã giẫm lên cái gì, mà đã giết con voi ấy, chúng ta ko thể cứu sống lại nó. Thân chủ của cô cũng vậy, kết luận vội vã có thể khiến một con người vô tội mất nhưng năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời trong tù, trả giá cho một tội ác cậu ấy ko phạm phải. Cô nói, giọng run run:

-Đó là cái luật pháp chết tiệt đã làm cho kẻ giết mẹ tôi được trắng án, nhưng cũng chính nó có thể sẽ cứu được bị cáo. Cái điều luật ấy như một sợi dây mỏng manh mà họ đang tuyệt vọng nắm lấy.

Do Yeon không lấy gì làm hài lòng (cô lại thua Hye Sung, thua cho lòng tin và một thứ tình cảm rất đặc biệt mà Hye Sung đã giành cho cậu nhóc ấy). Thẩm phán Kim bước ra khỏi phòng xử án, ông thở phào nhẹ nhõm như thể chân mình không còn đứng vững trên mặt đất nữa. Hai người đồng nghiệp của ông phải đỡ vị thẩm phán hôm nay đã trút được rất nhiều gánh nặng này. Soo Ha đã được thả ra, cậu tự hỏi:

-Bây giờ, mình sẽ phải đi đâu.

Hye Sung bước đến hỏi sao Soo Ha không về nhà. Cậu rất muốn về nhưng hiện giờ không nhớ ra nhà của mình ở đâu cả. Hye Sung biết và cô sẽ chỉ cho Soo Ha. Kwan Woo đang đứng trong phòng xử án một mình, luật sư Shin đến, sau vụ của Min Joon Gook, anh từng nghĩ đến việc từ bỏ con đường luật sư công, nhưng anh sẽ nhớ mãi vụ xử án ngày hôm nay, những cảm giác vui mừng và ý nghĩa mà nó mang lại như là động lực để tiếp tục con đường khó khăn này.

Hye Sung dẫn Soo Ha đến trước nhà của mình và quay đầu bước kia. Soo Ha nhìn vào ổ khóa mật mã và bấm thử vài số, nhưng có vẻ cậu chàng này đã quên cả mật mã nhà mình. Hye Sung quay đầu về phía Soo Ha:

-Còn làm gì thế mà ko vào?

Soo Ha trả lời là ko nhớ mật mã nhà mình nữa. Hye Sung bước đến và nhìn trên một đống giấy lộn xộn trước cửa nhà Soo Ha khi mà chủ nhân của ngôi nhà đã vắng mặt một năm trời nay. Cô nhìn lên cánh cửa số điện thoại của thợ sửa khóa và bấm điện thoại gọi. Họ bảo phải mất vài chục phút mới đến được.Trước cửa nhà Soo Ha, chúng ta thấy hai con người đang ngồi bệt dưới đất, đối diện nhau.

Kwan Woo đi đến chỗ Do Yeon, cô đang viết một bản kháng án, yêu cầu đưa vụ này lên tòa án cấp cao hơn. Người trợ lý báo là có luật sư Cha muốn gặp nhưng Do Yeon nói bận không muốn gặp. Nhưng đâu dễ thế từ chối Kwan Woo lì lợm. Anh chàng đã đẩy cửa thò đầu vào-sao lại không tiếp tôi chứ. Kwan Woo đưa cho Do Yeon miếng giấy ghi địa chỉ của người bán trái cây đã khai báo Soo Ha và nói về khả năng Min Joon Gook còn sống nhưng Do Yeon không tin. Kwan Woo kể cho Do Yeon nghe tình tiết đáng nghi về bà bán trái cây, hi vọng Do Yeon sẽ xem xét lại.

Trong nhà mình, Soo Ha có vẻ cảm thấy khá vui vẻ khi đọc những mẩu giấy Hye Sung để lại và làm theo chúng. Nhưng khi đọc đến mẩu giấy Hye Sung nói hãy tìm cho mình một người bạn gái, Soo Ha hơi chau mày. Cậu đang ngồi học ôn lại bài chợt liếc qua cuốn nhật ký trên bàn mình. Đọc lại những dòng cảm xúc của cậu viết cho Hye Sung. Soo Ha nhớ lại cảnh hai chị em đập tay vui mừng sau khi lập mưu dọa được ông chủ vựa ve chai. Cậu thấy nhớ người ấy quá và xách túi xách bỏ cuốn nhật ký vào định đi ra khỏi nhà. Soo Ha nhìn lại mẩu giấy Hye Sung ghi dán trên tủ lạnh nói cậu đừng gọi cho mình nữa và nhìn nó, suy nghĩ hại não một hồi lâu.

Hye Sung vừa đi ra khỏi nhà vệ sinh thì thấy Kwan Woo bước qua trên hành lang. Cô vội nấp chỗ cửa nhà vệ sinh, án binh bất động nhớ lại những lời Kwan Woo nói rằng sẽ hỏi cô một câu hỏi sau phiên tòa. Cô thở dài thườn thượt và định bước đi thì Kwan Woo đã phục kích đằng sau. Hye Sung giật mình suýt ngã, nhưng Kwan Woo đã kịp đỡ lưng cô. Kwan Woo đưa cho Hye Sung một chiếc hộp với món quà và hỏi cô có nhớ những lời anh nói rằng sau phiên tòa anh sẽ hỏi cô một câu hỏi vể mối quan hệ của hai người. Hye Sung hơi ngập ngừng suy nghĩ nhưng:

-Luật sư Cha à, xin lỗi. Câu trả lời của tôi vẫn giống như khi ấy. Kwan Woo hỏi có phải Hye Sung vẫn ghét mình nhưng Hye Sung trả lời là không phải thế.

-Vậy thì tôi có thể hỏi lý do vì sao không? Chúng ta chưa nghe thấy câu trả lời của Hye Sung

Trong khi ấy, Soo Ha chạy đến trước tòa nhà có văn phòng luật sư và hỏi mọi người về Hye Sung. Luật sư Shin và anh chàng trợ lý đi qua và thấy Soo Ha:

-Ơi, Park Soo Ha.

Soo Ha vội chạy đến hỏi hai người này về Hye Sung. Tất nhiên là họ biết vì Hye Sung làm trong phòng luật sư với họ. Soo Ha vội nắm lấy cánh tay anh chàng trợ lý-hãy cho tôi gặp chị ấy.

Xem thêm: Bí Ẩn Cái Chết Vì Một Pha Cướp Cò Ở Phim Trường Của Con Trai Lý Tiểu Long

Trong văn phòng, ba người đi vào và anh chàng trợ lý gọi Hye Sung nhưng không thấy cô trong phòng. Lạ nhỉ-anh chàng trợ lý kiểm tra lại lịch làm việc. Hôm nay có lịch làm việc của Hye Sung mà. Anh ta quay qua nhìn xuống bàn Hye Sung thì thấy luật sư Jang của chúng ta đang nấp dưới gầm bàn. Gì thế này-anh trợ lý trố mắt nhìn. Hye Sung ra hiệu cho anh ta nói là cô không có trong văn phòng. Soo Ha thất vọng và bỏ đi nói cậu sẽ thử lại vào ngay mai. Hye Sung thở phào nhẹ nhõm.

-Park Soo Ha sẽ đi rồi, cô ra đi. Hye Sung đứng dậy, luật sư Shin thắc mắc, cô ấy đang tính tránh mặt Soo Ha sao.

Hye Sung đang trên đường đến tòa cho một vụ biện hộ mới. Lần này cô bào chữa cho một kẻ lừa đảo. Hye Sung bị một đám người nắm tóc và tấn công, mắng chửi cô khi nhận bào chữa cho một người như vậy. Thẩm phán Kim chặn đám người này lại và nói rằng Hye Sung chỉ là một người luật sư công, cô ko kiếm được một đồng nào cho vụ này hù dọa những người này và giải cứu Hye Sung kịp thời. Hye Sung bước đi, thẩm phán Kim thắc mắc sao Hye Sung chẳng cảm ơn mình gì cả khi mình đã cứu cô như thế. Nhưng Hye Sung lì lợm nói không cảm ơn và còn quạt lại thẩm phán rằng ông làm như vậy là ngang nhiên bảo vệ cô trước nhiều người, như vậy sẽ gây ra sự bất lợi trước tòa, rồi bước đi. Hye Sung thấy Soo Ha từ trong tòa nhà bước ra.

“Chị luật sư Jang” lập tức quay đầu lại và trốn sau áo của thẩm phán. Soo Ha bước ra và không thấy Hye Sung. Cô vẫn không chịu cảm ơn người đã giúp mình tránh mặt người cô muốn tránh mặt. Thẩm phán Kim càu nhau việc Hye Sung vẫn ko chịu nói lấy một tiếng cảm ơn, ngay cả với việc này và nói rằng váy của Hye Sung đang bị ngược. Hye Sung xoay lại váy, ngẩng cao đầu ngang nhiên bước vào trong tòa nhà như ko có chuyện gì xảy ra, bỏ lại thẩm phán Kim đứng than vãn.

Do Yeon đang ở trong văn phòng, nhìn lại miếng giấy ghi địa chỉ của bà bán trái cây mà Kwan Woo đã đưa. Cô lái xe đến chỗ người này. Do Yeon hỏi bà ta về việc Soo Ha lúc đầu bà ta đuổi cô đi nhưng Do Yeon đưa thẻ công tố ra và dọa sẽ lấy lại tiền thưởng nếu bà ta ko nói thật. Bà ta bắt đầu giải thích rằng có một người đàn ông đến nói là bà sẽ có tiền nếu đi khai báo. Do Yeon vội đưa ra cho bà ta ba tấm hình trong đó có hình Min Joon Gook. Bà ta giật mình vội quay mặt đi, lo lắng nhìn sang bên đường. Bên kia đường, chúng ta thấy một kẻ ngồi trong xe với một cánh tay giả, tuy có râu và đeo mũ nhưng không khó gì nhận ra đó chính là Min Joon Gook (thôi rồi, vậy là tên sát nhân còn sống rồi).

Chiếc xe đã chạy đi, nhưng trái tim một con người ở trong đấy dường như vẫn bị níu kéo lại. Hye Sung quay đầu lại nhìn Soo Ha. Cô muốn taxi cho cô xuống một điểm gần đó, nhưng Kwan Woo muốn đưa cô về nhà. Trước thềm quán cafe, Soo Ha ngồi một mình, một mẩu ký ức về cảnh hai người đó ở bên nhau và trái tim của cậu đã từng buồn thế nào chợt hiện ra. Thì ra cậu cũng đã từng trải qua cảm giác này.

Kwan Woo tiễn Hye Sung đến trước cửa nhà. Trong nhà, Hye Sung giở tài liệu ra làm việc thì có tiếng lách tách. Cô nhìn ra cửa sổ, bên ngoài trời đang mưa, cô thở dài rồi cúi đầu viết tiếp trên tập tài liệu. Kwan Woo che chiếc cặp trên đầu che mưa thì thấy Hye Sung bước ra với một cây dù. Cô đang bắt và bước vào một chiếc xe taxi.

-Lẽ nào luật sư Jang…Anh ta nhớ lại cảnh tỏ tình với Hye Sung lúc nãy, khi anh ta hỏi lý do vì sao Hye Sung ko muốn hẹn hò với mình.

Soo Ha đang ngồi một mình dưới mưa, trông thật cô đơn.

Chúng ta lại thấy cảnh Hye Sung trả lời Kwan Woo hôm ấy. Cô nói là chuyện này nghe có vẻ ko thể nào và thật vô lý nhưng…

Hye Sung bước xuống taxi và nhìn thấy cậu, trông cô có vẻ đau lòng. Quay trở lại với câu trả lời của Hye Sung

-Thằng nhóc ấy khiến tôi ko thể ko quan tâm. Hye Sung bước tới che dù cho cậu nhóc đang ngồi dưới mưa rất cô đơn. Thế là cô đã đoán đúng, Soo Ha vẫn ngồi đây, phải làm gì với cậu ta bây giờ. Soo Ha nhìn lên với đôi mắt của một chú cún bị bỏ rơi, nhưng ngay khi cậu thấy Hye Sung, đôi mắt liền ánh lên niềm vui mừng.

-Thật phát điên lên được. Hye Sung lẩm bẩm thành tiếng.

Chúng ta lại thấy cảnh Hye Sung trả lời Kwan Woo

-Nghe thật không thể nào và vô lý, nhưng…tôi nghĩ là tôi thích thằng nhóc ấy. (hờ hờ, một lời thú nhận bất ngờ)

Cô ngồi phịch xuống trước mặt Soo Ha, đánh rơi cây dù, hỏi rằng mình phải làm gì với Soo Ha bây giờ. Soo Ha chỉ nhìn Hye Sung và cười…Chúng ta lại thấy cảnh Hye Sung nói với Kwan Woo rằng cô sẽ cố chấm dứt việc này (việc thích Soo Ha)-cô có thể và cô sẽ.

Soo Ha mừng lắm nhé, cầm cây dù lên, lạnh run nhưng miệng vẫn mỉm cười, che về phía cô ấy.