Lời dẫn bài hát người thầy

-

Một chiều thu êm ả trong lành với cái nắng nhè nhẹ, gió thu lờn vờn trên từng đám lá khô góc sân vườn; tâm hồn tôi lững thững trong miên man nghĩ suy. Bất chợt đâu đó có tiếng nhạc du dương mang giai điệu ngọt ngào và xúc động. “Người thầy vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa, từng ngày giọt mồ hôi rơi nhẹ trang giấy,để em đến bên bờ ước mơ. Rồi năm tháng sông dài gió mưa, cành hoa trắng vẫn lung linh trong vườn xưa”. Đó là lời bài hát Người thầy của nhạc sĩ Nguyễn Nhất Huy thật hay và ý nghĩa. Giữa dòng đời bương trải với bộn bề lo toan, vất vả chuyện áo cơm, lợi danh, chuyện bán buôn cả tình cảm, trí tuệ… Nhưng có một điều luôn ngập tràn cảm xúc trong tôi, đó là hình ảnh người thầy lặng lẽ, người thầy hy sinh và lo lắng cho từng thế hệ học sinh; và tôi cũng là người “qua sông lụy đò” và thương cho người lái đò cần mẫn trên từng khúc sông vắng. Bất chợt muôn vàn dòng cảm xúc ùa về trong tâm trí tôi lúc này là hình ảnh người thầy – người thầy đi qua trong đời tôi và sẽ chẳng bao giờ tôi quên lãng.

Bạn đang xem: Lời dẫn bài hát người thầy

Thời gian dần qua đi lặng lẽ, có lúc quên rồi cũng lắm khi nhớ; thời gian làm tôi gợi nhớ, thời gian có thể dẫn dắt tôi về với những ký ức xa xưa, thời gian đã làm được điều đó, bao kỉ niệm ùa về trong tâm trí. Hình ảnh người thầy hiện ra trước mắt tôi cùng với bao buồn vui của kỉ niệm thân thương một thời …Phấn trắng, bảng đen bao thân quen với thời học sinh áo trắng ngày hai buổi đến trường. Trong chuỗi ký ức ấy, có hình ảnh người thầy – tựa như người lái đò vững tay lái trên từng khúc sông của thời gian.

*

Trong cuộc đời của mỗi con người, ngoài cha mẹ là những bậc sinh thành, thì thầy cô giáo cũng có công lao rất lớn; đặc biệt, đối với những học sinh đang thời cắp sách tới trường thì thầy cô giáo chính là những người cha, người mẹ thứ hai. Tục ngữ Việt Nam có câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, chứa đựng cả một quan niệm sâu sắc của dân gian về sự học, về đạo thầy trò. Bất kì ai, đã là học trò thì cần phải học bắt đầu từ những kiến thức sơ đẳng nhất. Có như thế họ mới có cơ sở để tiếp tục mở mang kiến thức cao hơn để đi xa hơn. Người thầy luôn luôn là một đối tượng cần phải tôn kính.Trên thực tế cũng vậy, không có sự thành công nào mà không gắn liền với những sự hỗ trợ, giúp đỡ dù ít hay nhiều, dù trực tiếp hay gián tiếp của người khác.

Trong suốt thời gian học tập trên ghế nhà trường đến nay, chúng em đã nhận được rất nhiều sự quan tâm, giúp đỡ của quý thầy cô; sư bao dung và lòng quảng đại cho những sai phạm của lứa tuổi học sinh nhiều nghịch ngợm. Bước ra xã hội, giai đoạn đầu đời của công việc cũng là giai đoạn đầu đi vào thực tế của chúng em còn nhiều hạn chế và còn nhiều bỡ ngỡ. Do vậy, việc không tránh khỏi những thiếu sót là điều chắc chắn, qua đó lại càng làm chúng em nhớ đến những để kiến thức, kỹ năng mà chúng em học hỏi được nơi người thầy của mình để có đủ bản lĩnh vượt qua mọi khó khăn thử thách.

Xem thêm: 999+ Lời Chúc Sinh Nhật Độc Đáo Trên Facebook, Cmsn, Lời Chúc Sinh Nhật Hay, Độc Đáo Và Ý Nghĩa Nhất

Giờ đây, trong muôn vàn suy nghĩ hòa lẫn trong đầy ắp những xúc cảm, tôi nhớ đến hai tiếng gọi: “Thầy cô” - hai tiếng gọi thiêng liêng mà chỉ có những học sinh mới đủ tư cách mới được phép gọi. Thầy cô là những người đã dẫn dắt chúng em đi trên con đường đời của riêng mình, người đã chắp cánh ước mơ cho chúng em, người đã khám phá và khai dẫn cho những tài năng được nảy nở, và những cảm xúc được thăng hoa. Dân gian xưa có câu “Muốn sang thì bắc cầu kiều, muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy”; và không biết từ bao giờ, hình ảnh người thầy được ví với hình ảnh người lái đò trên dòng đời xuôi ngược. Khi một năm học kết thúc là chuyến đò cập bến, có lẽ trong chuyến đò đó đã có biết bao điều thú vị. Năm tháng qua đi, trên dòng đời tấp nập đó, thầy vẫn thầm lặng đưa từng chuyến đò sang sông, nâng bước cho bao thế hệ học trò nên người. Thầy cô dạy cho em biết rằng trong cuộc sống có rất nhiều khó khăn, thử thách nhưng cũng có vô vàn niềm vui và sự bất ngờ. Nhờ thầy, nhờ cô luôn tận tình điều khiển, lèo lái chuyến đò đó mà chúng em đã vượt qua tất cả những khó khăn, để rồi theo chuyến đò cập bến cảng kiến thức trong niềm vui. Không chỉ riêng của chúng em mà còn của cả thầy cô nữa.

Thầy cô ơi! Tuổi học trò – cái tuổi hồn nhiên, trong sáng với biết bao những kỉ niệm vui buồn, những sự ngỗ nghịch đáng yêu và cả những niềm hạnh phúc. Mỗi con người khi đã lớn lên có lẽ đều trải qua thời học sinh, thời để lại những dấu ấn riêng cho mình về khoảng thời gian đẹp nhất trong đời ấy. Tuổi học trò với những mộng mơ, những lo âu bất chợt, những ý tưởng chợt đến rồi chợt đi. Tất cả đều được vun đắp và lớn lên dưới mái trường – nơi ta luôn có bạn bè và thầy cô bên cạnh sẻ chia những vui buồn. Ngoài việc vun đắp tri thức cho học sinh, người thầy còn là nơi chia sẻ và hoàn chỉnh những suy nghĩ non dại; nơi ấy chứa đựng cả kho tàng rộng lớn sự hiểu biết, kinh nghiệm và nhiều bài học quý giá cho cuộc đời mà chúng em chuẩn bị đi qua. Thầy cô như người cha mẹ thứ hai trong cuộc sống mà đấng tạo hóa ban tặng cho con người, tuy không phải là người mà ta sà vào lòng mỗi khi buồn bã khóc lóc, cũng không phải là người mà ta nũng nịu mỗi khi khó khăn; nhưng mỗi thầy cô lại là nơi ta tìm đến trong những chuyến đò tri thức, là người ta vịn vào ở những khó khăn trong học tập. Thầy cô còn là người dạy cho chúng ta biết, dạy cho chúng ta về những đạo lí làm người. Đó cũng là những bài học đường đời đầu tiên mà chúng ta được học từ thầy cô. Thầy cô là người dạy chúng ta biết học, biết viết, biết làm những gì nên làm, biết nói những gì nên nói, biết khi nào nên im lặng để lắng nghe ý kiến của người khác. Người đã dạy em biết khóc, biết cười đúng lúc, biết quan tâm đến những người xung quanh, biết không làm ngơ trước những mảnh đời bất hạnh. Người dạy em biết thế nào là tình yêu thương, thế nào là đoàn kết cũng như làm thế nào để vượt qua đau khổ, thất bại. Những bài học tưởng chừng như đơn giản ấy sẽ là những hành trang vô cùng quý giá để chúng em bước vào đời. Ngoài ra mỗi thầy cô giáo còn là tấm gương tự học và nỗ lực vươn lên không ngừng để học sinh noi theo.

Thấm thoát thời gian qua đi, cái quy luật tự nhiên mà chẳng ai chối cãi được đó chính là sự qua đi, sự thay thế theo dòng đời, tuổi tác và sự trưởng thành. Con người sinh ra rồi phải lớn lên, có trẻ rồi cũng có lúc già đi và từ giã cuộc đời này; nhưng những tình cảm thiêng liêng và tình thầy trò mãi còn đây, chúng như hơi thở, như ánh sáng luôn theo sát bên ta mọi lúc mọi nơi. Con người trong xã hội ngày nay với biết bao bận rộn, nhưng cũng có lúc tâm hồn ấy có những cõi riêng tư, những khoảng lặng trống rỗng, đó là lúc những cảm xúc đua nhau tìm về. Mỗi năm, ngày nhà giáo Việt Nam là dịp để tất cả những thế hệ học sinh nhớ về những người thầy cô đã đi bên cuộc đời mình, những người đã khuất, những người đã về hưu, những người còn đang trên con đường dìu dắt bao thế hệ tiếp tục tiến bước. Chẳng phải một ngày hôm nay, chẳng phải chỉ giây phút này, nhưng là cả cuộc đời; dẫu một chữ hay nửa chữ cũng là thầy.Mái trường xưa, thầy cô và bạn bè cũ mãi là một miền ký ức đẹp và tươi mới trong lòng những thế hệ học sinh đã đi qua. Bản thân tôi cũng thế, ký ức về người đã dạy dỗ, về môi trường học tập để hun đúc lý tưởng, nâng cao trí thức và rèn luyện kỹ năng chẳng bao giờ tôi quên được.

Với lòng biết ơn sâu sắc nhất, chúng em xin gửi lời cảm ơn đến quý thầy cô – người đã dùng tri thức và tâm huyết của mình để truyền đạt vốn kiến thức quý báu cho chúng em trong quãng thời gian học tập tại trường. Lòng nhiệt tâm và công sức cao quý của thầy cô là nguồn động lực để chúng em vươn lên và tự bương trải được trong cuộc sống; từng ngày trôi qua là thời gian để chúng em ghi nhớ công ơn trời biển ấy, mỗi lúc khó khăn là mỗi lúc chúng em càng khắc sâu hơn trong tâm trí mình sự hy sinh tần tảo của quý thầy cô. Người ta vẫn thường nói, có làm cha mẹ mới biết được tấm lòng mẹ cha; cũng như thế, có làm thầy mới biết được bao vất vả lao nhọc của thầy cô. Có những sự hy sinh lặng lẽ, có những lúc không nói thành lời và có cả những giọt nước mắt rơi rơi phía sau bục giảng. Tất cả xin ghi khắc mãi trong tim, có những điều đôi khi không cần phải nói, bởi lẽ cảm xúc khó diễn tả thành lời. Xin tri ân và khắc ghi.