Bài thơ về sài gòn

-

Sài Gòn trong tôi đẹp lắm. Đẹp ở những cơn mưa chiều hối hả. Đẹp ở những quán cà phê ven đường rộn rã. Đẹp ở những con người nơi đây thân thiện dễ gần. Dầu chỉ mới đặt chân chớp nhoáng trong một chuyến đi chơi cùng lũ bạn. Nhưng khi trở về Thành Vinh bình dị là một nỗi khắc khoải bâng khuâng vô cùng. Có lẽ vậy mà những bài thơ về Sài Gòn luôn lãng mạn và đầy thân thương như thế.

Bạn đang xem: Bài thơ về sài gòn

Nếu như Hà Nội lưu luyến chân người đi là mùi hoa sữa nồng nàn, là cành bằng lăng tím biếc, là mặt hồ gươm im lìm dưới tán cây xanh. Huế lại đẹp dịu dàng như một cô gái đôi mươi bẽn lẽn làm duyên. Thì Sài Gòn lại khiến người ta nhớ một nỗi nhớ không thể gọi thành tên. Sài Gòn tựa như một người phụ nữ kiêu sa nhưng hay hờn giỗi. Đẹp vẻ đẹp của văn minh và tráng lệ. Buồn cái buồn của nhớ cố hương. Phải chăng vì vậy mà những câu thơ viết về sài gòn luôn chan chứa nhiều cảm xúc buồn vui lẫn lộn?

Dưới đây là chùm thơ hay nhất viết về Sài Gòn của rất nhiều tác giả trẻ tuổi mà tôi đã sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau, hi vọng sẽ làm bạn đọc thích thú. Nào chúng ta hãy cùng hòa mình vào vần thơ để gặm nhấm những cái đẹp, cái nên thơ của thành phố mang tên Bác nhé!

*
*
*

Tác giả: Đồng Thanh Huyền Tôi trở về từ đô thị phồn hoa Nơi bạn bè tôi tối ngày vội vã Nơi người thân tôi miệt mài hối hả Giữa dòng đời tất tả với mưu sinh.

Xem thêm: Một Khối Nước Bao Nhiêu Tiền 2021 ? 1 Khối Nước Bao Nhiêu Tiền

Tôi trở về từ đô thị lung linh Nơi cầu Ánh Sao nghiêng mình soi bóng Nơi bến Nhà Rồng chúng con vẫn ngóng Chờ đón Bác về thỏa nỗi chờ mong .

Tôi trở về từ nơi ấy biết chăng Lũ bạn tôi cũng dăm thằng mươi đứa Hối hả bon chen nỗi niềm chất chứa Cơm áo gạo tiền mấy đứa thảnh thơi.

Tôi trở về từ nơi ấy xa xôi Nơi cách quê tôi cả ngàn cây số Vẫn thấy thân quen bởi tấm lòng rộng mở Của những người luôn hớn hở với tình quê

Tôi trở về đem theo nỗi đam mê Của lũ bạn vẫn hướng về quê cũ Vội vã gặp nhau bao giờ thấy đủ Chia tay rồi vẫn thủ thỉ nhớ không ?

Sài Gòn đẹp lắm phải không các bạn? Đó là thành phố phồn hoa diễm lệ với những đèn đường , những tòa nhà, những công trình kiến trúc đồ sộ…Nhưng có lẽ với riêng tôi, Sài Gòn lại mang một vẻ đẹp khác. Đó là những ly cà phê ướt át mưa. Là những cung đường quen thuộc với mùi ngô nướng, khoai nướng…và tiếng rao đêm bịn rịn người lữ khách. Sài Gòn trong tôi nó mộc mạc dễ gần. Nó kiêu kỳ khó hiểu nhưng rất đỗi thân thương. Hi vọng với chùm thơ viết về Sài Gòn trong đây sẽ làm bạn đọc cảm thấy tự hào hơn về thành phố cờ hoa đang ngày một phát triển như thế này. Để rồi từ đó chúng ta cùng cố gắng hòa mình cùng nhịp đập của thành phố yêu thương xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp các bạn nhé. Chúc các bạn bạn sức khỏe, tình yêu và hạnh phúc. Thân ái!